Lựa chọn cô đơn lâu đến thế, có phải đã đến lúc nên thôi?

Chẳng ai sinh ra trên đời này lại mong muốn mình cứ sống hoài sống mãi với cô đơn. Nhưng vì...


Có một vài người, dường như sinh ra đã được số phận sắp đặt sẵn phải bầu bạn với cô đơn. Họ có thể trải qua nhiều mối tình, nhưng tổn thương nhận lại luôn nhiều hơn yêu thương trao đi. Bởi vậy, cứ hễ nhắc đến yêu đương là họ lại co mình sợ hãi.

Trong khi hình ảnh về hạnh phúc của mỗi người gần như đều giống nhau. Là hai bàn tay đan cài, là đầu tựa vai, là ôm, là hôn... Thì hình ảnh về hạnh phúc của những người làm bạn với cô đơn lại thường đơn độc, như chính bản thân họ vậy.

Là một buổi sáng trời trong, và người cô đơn gác chân đọc sách, tay vuốt ve nhúm lông của con mèo lười nằm ngay bên cạnh. Là những tối mùa đông, người cô đơn tự lấy tay mình nắm lấy tay mình, xoa xoa và ủ ấm. Là những ngày cuộc đời nhàm chán, người cô đơn tự vòng tay ôm chân, gục mặt và khóc ròng.

Họ đáng thương là thế, nhưng họ lại chẳng bao giờ cố tỏ ra vẻ mình là một người đáng thương!


Bởi vì mỗi người kết thân được với cô đơn lâu ngày, đều là những người đầy bản lĩnh. Họ không ngờ vực tình yêu, nhưng cũng chẳng tin tưởng hoàn toàn vào tình yêu. Thứ mà họ tin tưởng duy nhất chỉ có bản thân họ mà thôi. Cũng bởi họ sợ trái tim mong manh của mình sẽ dễ bề thổn thức, nên họ sợ hãi và né tránh, họ cố tìm cách để bao bọc con tim mình vào nơi nương náu an toàn.

Nhưng cũng có lần tôi thử hỏi: "Lựa chọn cô đơn lâu đến thế, có phải đã đến lúc nên thôi?"

Thì bạn tôi trả lời, rằng cô ấy không lựa chọn cô đơn. Chẳng ai sinh ra trên đời này lại mong muốn mình cứ sống hoài sống mãi với cô đơn cả. Ai mà không muốn tìm được bạn đồng hành? Ai mà không muốn được yêu thương, được chăm sóc và bảo vệ bởi một người mà mình yêu?


Nhưng là những người mà họ yêu đã không lựa chọn họ, cho nên họ mới trở về với cô đơn mà thôi. Những ngày trôi qua của một người cô đơn thường giản dị và bình lặng. Bình lặng đến đáng buồn. Mặc dù tuổi vẫn còn trẻ, thanh xuân tươi phơi phới, đời còn nhiều cuộc vui… vậy mà người cô đơn giống như đã "book" sẵn một toa hảo hạng trên chuyến tàu dành cho những kẻ độc hành. Vậy là họ lại mải miết đi, mải miết quên buồn và quên sầu.

Dẫu là như vậy, nhưng người cô đơn thật lòng trân quý những cơ duyên hạnh ngộ. Nếu một ai đó xuất hiện, họ đều dốc hết chân thành để mà tin, mà yêu, mà nâng niu lấy mối quan hệ đó. Nếu bạn yêu một ai đó đã từng cô đơn rất dài ngày, hãy yêu thương họ nhiều hơn, lắng nghe và cảm thông với họ nhiều hơn. Bởi vì, họ là những người xứng đáng!


Trinh Leng Keng

Lựa chọn cô đơn lâu đến thế, có phải đã đến lúc nên thôi?
Lựa chọn cô đơn lâu đến thế, có phải đã đến lúc nên thôi?
Lựa chọn cô đơn lâu đến thế, có phải đã đến lúc nên thôi?
Lựa chọn cô đơn lâu đến thế, có phải đã đến lúc nên thôi?

Công Ty cổ Phần Toplist
Địa chỉ: Tầng 3-4, Tòa nhà Việt Tower, số 01 Phố Thái Hà, Phường Trung Liệt, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội
Điện thoại: 0369132468 - Mã số thuế: 0108747679
Giấy phép mạng xã hội số 370/GP-BTTTT do Bộ Thông tin Truyền thông cấp ngày 09/09/2019
Chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Duy Ngân
Chính sách bảo mật / Điều khoản sử dụng | Privacy Policy