Truyện phú ông tham lam và ông lão chăn bò

Truyện phú ông tham lam và ông lão chăn bò cho thấy nếu ăn ở hiền lành sẽ luôn được người khác giúp đỡ, còn những kẻ gian tham sẽ bị trừng phạt thích đáng.


Ngày xửa ngày xưa, cách đây đã lâu lắm, ở ven khu rừng rậm rạp thuộc tỉnh Hòa Bình, có một ngôi làng nhỏ, trong làng lơ thơ vài chục nóc nhà. Người già nhất và cũng nghèo khổ nhất là cố Căng. Nghèo đến nỗi không có quần áo mặc, quanh năm cố chỉ đóng có một cái khố nhuộm chàm. Cố Căng rất tốt bụng, ai có khó khăn gì là vui vẻ giúp ngay.

Cố đi ở cho nhà một tên phú ông tham lam từ khi còn trẻ. Ông lão hiền lành bao nhiêu thì tên phú ông này gian ác, xảo quyệt bấy nhiêu. Lúc trẻ, ông lão phải đi cày suốt ngày cho hắn, tối về hắn bắt xay xong hai cối gạo mới được ăn cơm và đi ngủ. Ngày tháng đi càng nhanh, tuổi lão càng già, sức lão càng yếu. Một hôm, biết lão không còn sức mà cày nữa, tên phú ông gọi lão ra bảo:

– Này! Bây giờ ông già yếu rồi, không cày được nữa thì chăn đàn bò cho ta. Nếu mất một con phải đền một con, không đền được thì ta giết chết.

Từ đó, ông lão lại càng khổ sở hơn. Hàng ngày phải dậy sớm đi chăn bò, tối mịt lại lùa đàn bò về. Thế rồi, có một hôm ông lão để lạc mất một con bò, suốt cả buổi chiều tìm kiếm mà chẳng thấy. Nửa đêm, ông lão mò về thú tội với tên phú ông. Tên phú ông tham lam giận dữ, đánh ông lão một trận.

– Này! Nếu không tìm được ngay con bò về thì ông đừng hòng sống!

Trời đang mưa to, gió lớn, nước chảy ầm ầm, ông lão vừa ôm mặt, vừa cắp nón ra đi…

Nhưng lạ thay, khi vào đến cửa rừng thì mây mưa lùi cả lại phía sau. Trước mặt ông lão hiện ra một quang cảnh cực kỳ tươi đẹp. Những gốc cây thông xù xì tỏa ánh hào quang rực rỡ, khắp nơi chim hót vang lừng. Ông lão còn đang ngơ ngác chưa hiểu ra sao thì bỗng có một con công trên cây lim trước mặt cất tiếng dịu hiền:

– Ông lão kia ơi, con bò của ông nó đi vào phía rừng bên trái. Muốn tìm, cứ đi thẳng đường này, khi đến một ngôi nhà cao lớn, ông hãy quỳ xuống trước cổng mà khấn: “Lạy Bụt! Lạy Bụt, giúp cho thân lão hiền lành…” Bụt sẽ hiện lên và đưa bò cho lão.

Cố Căng mừng rỡ cảm ơn, rồi chạy thẳng về hướng đường chim kể. Một lúc sau, ông lão đến cổng tòa nhà lớn, quỳ xuống, và khấn theo lời công dặn. Quả nhiên Bụt hiện ra và bảo:

– Ông lão nghèo khổ lại hiền lành, ở với tên phú ông gian ngoan, độc ác tận tụy mà chẳng sống được. Bây giờ ta cho ông lão căn nhà này…

Nói xong, Bụt biến mất. Ông lão nửa tỉnh, nửa mê nhìn thấy trước mắt một căn nhà xinh đẹp. Đằng sau nhà là môt vườn rau xanh tươi. Bên vườn là một cái ao trong vắt. Trên bãi cỏ xanh, con bò đang ung dung ăn cỏ.

Từ đó, ông lão sống một cuộc đời sung sướng. Nhưng vốn yêu làng, yêu xóm, yêu đồng ruộng nên ông lão muốn về. Bụt giữ cũng không được, sau bằng lòng và đưa cho ông lão một cái búa vàng. Cái búa này tự nó có sức rất mạnh, khi chặt củi ông lão chỉ cần tung búa vào bụi là cây cối đứt gãy ngổn ngang, tha hồ thu lại mà gánh về.

Về đến nhà, ông lão trả bò cho tên phú ông và làm nghề kiếm củi nuôi thân. Họ hàng làng nước thấy ông lại về, lành lặn, béo tốt, ai cũng mừng rỡ, duy chỉ có phú ông thì ghen ghét và sinh lòng nham hiểm. Hắn lân la hỏi dò ông lão tại sao lại có búa vàng. Cố Căng ngay thẳng, thật thà kể lại đầu đuôi câu chuyện.

Tên phú ông tham lam khấp khởi mừng thầm.

Và cũng một hôm mưa to, gió lớn, hắn trát nhọ vào mặt, mặc quần áo rách rưới, ra vẻ vất vả, rồi thất thểu đi vào rừng.

Đến cửa rừng, trời cũng sáng bừng lên, con công cũng hiện ra. Chưa kịp để công lên tiếng hát, hắn đã mếu máo:

– Công ơi! Tôi khổ lắm… Tôi để lạc mất một con bò…

– Thế à! Thế ông cứ theo đường bên trái mà đi sẽ thấy.

Hắn mừng rỡ, nhằm phía bên trái ù té chạy thục mạng, trong lòng phấn khởi.

– A! A! Phen này ta được giàu to!

Nhưng lạ thay, càng chạy sâu vào rừng, trời càng tối sầm lại, cây cối càng rậm rạp và đường càng ngoằn nghèo, khó đi. Đến một cái suối sâu thẳm, hắn ôm đầu bước lên cây gỗ bắc làm cầu. Đến giữa cây gỗ thì trời nổi mưa to, gió lớn. Một tiếng sét kinh thiên động đánh gãy cầu. Tên phú ông tham lam và gian ác ngã lộn nhào xuống dòng nước lũ.

Lúc ấy, Bụt hiện lại mỉm cười mà rằng:

– Nhà ngươi giàu có mà lại gian tham, hành hạ từ cụ già đến con trẻ, thấy người nghèo sung sướng thì ghen ghét. Ta phạt ngươi tội này thật đáng…

Nói xong, Bụt biến mất. Mất cơn sóng từ xa cuộn lại, cuốn chìm tên phú ông và sự gian tham của hắn xuống đáy vực thẳm.

Truyện phú ông tham lam và ông lão chăn bò
Truyện phú ông tham lam và ông lão chăn bò
Truyện phú ông tham lam và ông lão chăn bò

Công Ty cổ Phần Toplist
Địa chỉ: Tầng 3-4, Tòa nhà Việt Tower, số 01 Phố Thái Hà, Phường Trung Liệt, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội
Điện thoại: 0369132468 - Mã số thuế: 0108747679
Giấy phép mạng xã hội số 370/GP-BTTTT do Bộ Thông tin Truyền thông cấp ngày 09/09/2019
Chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Duy Ngân
Chính sách bảo mật / Điều khoản sử dụng | Privacy Policy