Bài văn kể về kỉ niệm tình cảm người thân trong gia đình số 2

Gia đình - hai tiếng thật giản dị mà đầy thân thương. Trong gia đình của mình, có lẽ người tôi cảm thấy yêu mến nhất đó chính là anh trai.


Anh trai tôi hiện đang là học sinh lớp 12. Hằng ngày, ngoài việc đến trường, anh thường ở nhà giúp đỡ bố mẹ những công việc nhà như nấu cơm, rửa bát… Điều tôi cảm thấy tự hào nhất là anh trai tôi nấu ăn vô cùng ngon. Anh cũng học rất giỏi khi nhiều năm liền giành được học bổng của trường. Có thể nhận xét rằng, anh tôi là một người con trai vô cùng hoàn hảo. Điều đó khiến bố mẹ rất tự hào về anh. Còn tôi, thì luôn được dịp khoe với bạn bè về người anh trai tuyệt vời.


Vì là em gái nên anh tôi luôn nhường nhịn tôi trong mọi việc. Đôi khi khi tôi làm biếng không chịu làm việc nhà. Anh chỉ lắc đầu và mỉm cười rồi làm thay tôi. Có lẽ do tính tình của anh rất hiền lành. Mà anh còn rất ít nói nữa. Thế nhưng không vì thế mà hai anh em xa cách nhau. Anh luôn là nơi để tôi chia sẻ mọi buồn vui. Anh luôn động viên tôi khi gặp phải khó khăn. Anh cũng là người định hướng cho tôi trong công việc học tập.


Tôi còn nhớ mãi kỉ niệm khi còn bé, những lần được anh chở đi chơi trên chiếc xe đạp cũ. Những trò chơi như thả diều, câu cá… đều do anh hướng dẫn tôi một cách tỉ mỉ, tận tình. Có nhiều lúc tôi giận dỗi hay khóc lóc, anh đều đến bên dỗ dành, an ủi. Nhưng có lẽ kỉ niệm làm tôi nhớ nhất đó là vào năm tôi học lớp 5. Khi ấy, bố mẹ phải đi công tác xa nhà. Chỉ có hai anh em ở nhà tự chăm sóc nhau. Ngày hôm ấy là thứ sáu, trên đường đi học về thì trời bỗng đổ cơn mưa rất to. Tôi quên mất không mang áo mưa theo vì lúc đi học trời vẫn còn nắng ráo. Nên khi về đến nhà thì quần áo đã ướt nhẹp. Hôm đó, anh tôi cũng phải đi học. Nhưng vốn là người cẩn thận, anh luôn mang theo áo mưa.


Khi trở về nhà, anh thấy tôi đang mệt mỏi nằm trên ghế. Anh liền đến bên hỏi han. Nhưng tôi cảm thấy rất mệt nên không trả lời anh. Tôi chỉ thấy có một bàn tay sờ lên trán tôi. Một lúc sau đó, có một chiếc khăn mặt ấm đặt lên trán. Tôi ngủ từ lúc nào mà không biết. Chỉ khi nghe thấy giọng nói trầm ấm của anh gọi tôi dậy ăn cháo, tôi mới tỉnh dậy và nhìn thấy anh ngồi đó bê bát cháo nóng hổi trước mặt. Anh nhẹ nhàng bảo tôi ăn cháo để uống thuốc. Có lẽ chưa bao giờ tôi ăn một bát cháo ngon đến như vậy. Sau khi ăn và uống thuốc xong. Tôi nghe theo lời ăn lên giường nằm nghỉ ngơi. Mặc dù mơ màng trong giấc ngủ nhưng tôi vẫn cảm nhận được suốt đêm hôm đó, anh vẫn ở bên chăm sóc cho tôi. Sáng hôm sau thức dậy, anh yêu cầu tôi phải kiểm tra thân nhiệt. Khi chắc chắn rằng tôi đã hạ sốt, anh mới thở phào nhẹ nhõm.


Sau ngày hôm đó, tôi dường như cảm thấy yêu mến anh trai của mình hơn. Đối với tôi, anh không chỉ là một người anh mà còn giống như một người bạn. Trong suốt những ngày tháng sau này, hai anh em tôi đã cùng nhau trải qua nhiều kỉ niệm tuyệt vời cùng nhau.

Bài văn kể về kỉ niệm tình cảm người thân trong gia đình số 2
Bài văn kể về kỉ niệm tình cảm người thân trong gia đình số 2
Bài văn kể về kỉ niệm tình cảm người thân trong gia đình số 2
Bài văn kể về kỉ niệm tình cảm người thân trong gia đình số 2

Công Ty cổ Phần Toplist
Địa chỉ: Tầng 3-4, Tòa nhà Việt Tower, số 01 Phố Thái Hà, Phường Trung Liệt, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội
Điện thoại: 0369132468 - Mã số thuế: 0108747679
Giấy phép mạng xã hội số 370/GP-BTTTT do Bộ Thông tin Truyền thông cấp ngày 09/09/2019
Chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Duy Ngân
Chính sách bảo mật / Điều khoản sử dụng | Privacy Policy