Bài thơ: Vết thương lòng

VẾT THƯƠNG LÒNG

Thơ Hoàng Như Phượng


Mùa thu chết trong chiều buồn hoang hoải
Nắng loang mầu vương gió lạnh đầu đông
Mây u sầu giăng kín cả tầng không
Ngàn xác lá tả tơi hồn phiêu bạt.

Ta không nhớ bao lần mình bước lạc
Giữa trời đông cô quạnh chẳng bóng người
Sương mù giăng không giữ nổi nụ cười
Hai lối rẽ hai cuộc đời chới với?

Ta dấu mình giữa chông chênh sáng, tối
Nào hay đâu đêm lạnh bủa vây quanh
Đời trái ngang thì đâu có an lành
Mặc nhân gian người cười, kẻ khóc?

Ta lặng thầm bước chân, đời nặng nhọc
Và thấy thèm một tiếng nói...vậy thôi!
Để biết được nơi góc biển, chân trời
Ở đâu đó vẫn đầy vơi nỗi nhớ...
Ánh đèn đêm cô đơn nơi góc phố
Cũng trở nên lay lắt bởi đông về
Người với người lạc bước giữa sơn khê
Còn đâu nữa nghĩa phu thê trọn kiếp?

Ta đơn bóng một mình mình bước tiếp
Vết thương lòng đau lắm biết lành không?
Trên bước đường giá lạnh của trời đông
Tìm có thấy...ngọn lửa hồng sưởi ấm?

Thời gian ơi xin đừng trôi chầm chậm
Cho tim côi tìm chút nắng hong vàng
Trên bước đường không danh vọng, giầu sang
Ta đi tiếp nhẹ nhàng qua giá rét.
HNP - 28/7/2018

Ảnh chân dung nhà thơ Hoàng Như Phượng
Ảnh chân dung nhà thơ Hoàng Như Phượng

Công Ty cổ Phần Toplist
Địa chỉ: Tầng 3-4, Tòa nhà Việt Tower, số 01 Phố Thái Hà, Phường Trung Liệt, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội
Điện thoại: 0369132468 - Mã số thuế: 0108747679
Giấy phép mạng xã hội số 370/GP-BTTTT do Bộ Thông tin Truyền thông cấp ngày 09/09/2019
Chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Duy Ngân
Chính sách bảo mật / Điều khoản sử dụng | Privacy Policy