Bài tham khảo số 8

“Quê hương là gì mẹ ơi.Cô giáo dạy để yêu?Quê hương là gì mẹ ơi.Ai đi xa nhớ nhiều hơn? “

Những bài đồng dao đơn giản và nhẹ nhàng nghe thật đáng yêu. Một câu yêu thương từ nhỏ mà lòng nặng trĩu. Quê hương là gì? Đó là những hoài niệm, những điều bình dị mà ai đi xa cũng sẽ nhớ nhiều. Hai câu hỏi tu từ kết thúc câu văn nhẹ nhàng, đằm thắm như lời mở đầu cho những câu thơ sau.


“Quê hương là chùm khế ngọt” – chùm khế nhỏ, ngọt ngào, êm dịu, món quà quê thanh đạm, dân dã, bình dị mà sao cứ day dứt, ám ảnh? Có lẽ vị ngọt của khế làm mát lòng ta, khế ngọt mang hương vị của những câu chuyện cổ tích, là dư vị thân thiết của tình cảm con người.


Đó là quê hương, nơi chôn nhau cắt rốn, nơi ta sinh ra và lớn lên, nơi có những người thân yêu, nơi ta đã đi qua tuổi thơ với con đường đến trường rợp bóng bướm vàng.


“Quê hương là chùm khế ngọt.

Hãy để tôi trèo và hái mỗi ngày

Quê hương là con đường đến trường

Tôi trở lại đầy bướm vàng đang bay"


Hình ảnh con bướm vàng cũng là một hình ảnh làng quê chân thực và độc đáo chưa từng thấy ở thành phố. Nhà thơ Giang Nam nhớ về tuổi thơ “Có những hôm trốn học đuổi bướm bên cầu ao – Mẹ bắt không roi mà khóc”, nhà thơ Huy Cận nhớ lại “Một buổi chiều không biết tự bao giờ – Như buổi trưa. ánh sáng trong ca dao – Có chim cu gáy, có bướm vàng ”. Trong bài thơ Quê hương trên đây, hình ảnh con đường đến trường “đầy bướm vàng bay” đẹp như mơ, đẹp như trong truyện cổ tích.


“Quê hương là cánh diều

Tuổi thơ của tôi đã bị đánh rơi trên cánh đồng

Quê hương là con thuyền nhỏ

Đánh thức các nước ven sông hòa bình"


Quê hương hiện lên với nét bình dị như cánh diều chao liệng trên bầu trời tuổi thơ. Quê hương còn là những cánh đồng lúa chín thơm, con thuyền nhỏ lững lờ trôi trên dòng sông thơ mộng. Những hình ảnh được nhà thơ sử dụng giản dị nhưng vô cùng tinh tế.


“Quê hương là cây cầu tre nhỏ

Mẹ về nón lá nghiêng che

Là mùi hương của hoa cỏ đồng nội

Bay trong giấc ngủ đêm hè"


Hình ảnh quê hương đẹp lung linh, trọn vẹn, thiêng liêng qua những kỉ niệm giản dị, ngọt ngào với cây cầu tre nhỏ, chiếc nón lá mẹ đội, hoa cỏ đồng ruộng và những đêm hè ngủ yên.

“Quê hương là bông bí vàng

….

Nếu ai không nhớ quê hương…"


Những điều thân thuộc, những kỉ niệm khó phai mờ, bình dị chính là quê hương, nơi chôn rau cắt rốn của mỗi người. Bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân cũng đẹp như bông bí vàng, khóm cói, cánh hoa râm bụt và bông sen trắng tinh khôi.


Đoạn thơ kết như một lời nhắc nhở nhẹ nhàng – một hình ảnh so sánh mang ý nghĩa sâu sắc. Quê hương được so sánh với mẹ vì đó là nơi chúng ta sinh ra, lớn lên và lớn lên, giống như người mẹ đã nuôi nấng chúng ta nên người. Vì vậy, nếu ai không yêu quê hương, không nhớ quê hương thì không thể trở thành người tốt sau này.


Bài thơ chính là một lời nhắc nhở mỗi chúng ta hãy luôn sống và làm việc có ích, yêu quê hương đất nước, vì quê hương là mẹ, quê hương là vì “Khi ta ở chỉ là nơi ta ở – Khi ta đi, đất đã hóa hồn ”(nhà thơ Chế Lan Viên).


Dù có đi đâu thì hơi thở quê hương vẫn ở bên, để tâm hồn ta luôn có một góc nhỏ bình yên. Khi chúng ta trưởng thành, chúng ta rời xa, chen lấn và lang thang trên đường đời. Bao nhiêu mệt mỏi, bao nhiêu ân hận, hờn giận, tôi vẫn cố chịu đựng, để rồi khi trở về nhìn rặng tre đầu làng, con đê trước sông và nhận ra mái nhà thân quen đâu đó trong xóm, tôi lại vỡ òa thành những giọt nước mắt.


Trở về quê hương, như trở về với ký ức, như trở về với bản chất con người trong sáng, quê hương cho ta sự bình yên, tĩnh lặng, giản dị, trong lành. Tôi thích điên cuồng muốn ôm lấy quê hương, hôn, và yêu. Tôi như muốn chạm vào mọi thứ, rồi hét lên: “Quê hương của tôi! Anh về rồi". Em chỉ muốn xem hết, gom hết yêu thương cất vào trái tim, để nó sống chết cùng em. Có như vậy chúng ta mới không còn cô đơn, không còn nhớ nhung.


Mọi thứ ở đây đều có một linh hồn riêng biệt. Tâm hồn đó sẽ không bao giờ thay đổi. Tất cả những tâm hồn đó đã sẵn sàng chào đón tôi trở lại với vòng tay rộng mở. Đống rơm này, cây đa già này, mùi ẩm mốc của đồng quê này … Tất cả đều vây quanh tôi, nói chuyện với tôi, hơn hết, họ đã giúp tôi chữa lành mọi vết thương lòng.


Với tôi, quê hương luôn gắn liền với vòng tay bà, vòng tay mẹ, những nụ hôn, những giọt nước mắt. Quê hương thơm như canh cà, tròn như quả cà, xanh như màu rau muống luộc. Không phải vì tôi chưa bao giờ ăn những thứ đó, mà là bây giờ, nó rất ngon ! Quê hương rực rỡ, mộc mạc trong những câu chuyện vui của làng quê mỗi tối trăng, là nụ cười hồn nhiên của trẻ thơ. Tôi muốn yêu, yêu mọi thứ về mảnh đất này.

Hình minh hoạ
Hình minh hoạ

Top 8 Bài văn phân tích bài thơ Quê hương của nhà thơ Đỗ Trung Quân (Ngữ văn 6) hay nhất

  1. top 1 Bài tham khảo số 1
  2. top 2 Bài tham khảo số 2
  3. top 3 Bài tham khảo số 3
  4. top 4 Bài tham khảo số 4
  5. top 5 Bài tham khảo số 5
  6. top 6 Bài tham khảo số 6
  7. top 7 Bài tham khảo số 7
  8. top 8 Bài tham khảo số 8

Công Ty cổ Phần Toplist
Địa chỉ: Tầng 3-4, Tòa nhà Việt Tower, số 01 Phố Thái Hà, Phường Trung Liệt, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội
Điện thoại: 0369132468 - Mã số thuế: 0108747679
Giấy phép mạng xã hội số 370/GP-BTTTT do Bộ Thông tin Truyền thông cấp ngày 09/09/2019
Chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Duy Ngân
Chính sách bảo mật / Điều khoản sử dụng | Privacy Policy