Top 10 Bài thơ hay nhất của nhà thơ Nguyên Sa

Phương Kem 20 0 Báo lỗi

Nguyên Sa (1/3/1932 - 18/4/1998) tên thật là Trần Bích Lan, còn có bút danh Hư Trúc. Ông là một nhà thơ lãng mạn Việt Nam nổi tiếng từ thập niên 1950, với ... xem thêm...

  1. Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát
    Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông
    Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
    Thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng


    Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn
    Mà mùa thu dài lắm ở chung quanh
    Linh hồn anh vội vã vẽ chân dung
    Bày vội vã vào trong hồn mở cửa


    Gặp một bữa anh đã mừng một bữa
    Gặp hai hôm thành nhị hỉ của tâm hồn
    Thơ học trò anh chất lại thành non
    Và đôi mắt ngất ngây thành chất rượu


    Em không nói đã nghe lừng giai điệu
    Em chưa nhìn mà đã rộng trời xanh
    Anh đã trông lên bằng đôi mắt chung tình
    Với tay trắng em vào thơ diễm tuyệt


    Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết
    Trời chợt mưa, chợt nắng chẳng vì đâu
    Nhưng sao đi mà không bảo gì nhau
    Để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại


    Để anh giận mắt anh nhìn vụng dại
    Giận thơ anh đã nói chẳng nên lời
    Em đi rồi, sám hối chạy trên môi
    Những ngày tháng trên vai buồn bỗng nặng


    Em ở đâu, hỡi mùa thu tóc ngắn
    Giữ hộ anh màu áo lụa Hà Đông
    Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
    Giữ hộ anh bài thơ tình lụa trắng.


    Bài thơ này đã được nhạc sĩ Ngô Thuỵ Miên phổ nhạc thành bài hát cùng tên.

    Nguồn: Thơ Nguyên Sa, Tổ hợp Gió xuất bản, 1971

    Áo lụa Hà Đông
    Áo lụa Hà Đông
    Áo lụa Hà Đông

  2. Trời hôm nay mưa nhiều hay rất nắng?
    Mưa tôi chả về bong bóng vỡ đầy tay
    Trời nắng ngọt ngào... tôi ở lại đây
    Như một buổi hiên nhà nàng dịu sáng


    Trời hôm ấy mười lăm hay mười tám?
    Tuổi của nàng tôi nhớ chỉ mười ba
    Tôi phải van lơn ngoan nhé, đừng ngờ...
    Tôi phải dỗ như là... tôi đã nhớn


    Tôi phải đợi như là tôi đã hẹn
    Phải thẹn thò như sắp cưới hay vừa sêu
    Phải nói vơ vào rất vội: người yêu
    Nếu ai có hỏi thầm: ai thế?


    Tôi nói lâu rồi... nhưng ngập ngừng khe khẽ
    Để giận hờn chim bướm chả dùm tôi
    Nhưng rồi lòng an ủi "nắng chưa phai
    Tình chưa cũ bởi vì tình chưa mới..."


    Má vẫn đỏ, đỏ một màu con gái
    Với những lời hiền dịu tuy chua ngoa
    Lòng vẫn ngỡ ngàng: tóc ướp bằng thơ
    Sao hương sắc lên mắt nhìn thi tứ?...


    Và đôi mắt nhìn tôi ngập ngừng chim sẻ
    Đôi mắt nhìn trời nhè nhẹ mây nghiêng
    Tôi biết nói gì? Cả trăm phút đều thiêng
    Hay muốn nói nhưng lòng mình ngường ngượng


    Chân díu bước và mắt nhìn vương vướng
    Nàng đến gần tôi chỉ dám... quay đi
    Cả những giờ bên lớp học, trường thi
    Tà áo khuất thì thầm: "chưa phải lúc..."


    Áo nàng vàng tôi về yêu hoa cúc
    Áo nàng xanh tôi mến lá sân trường
    Sợ thư tình không đủ nghĩa yêu đương
    Tôi thay mực cho vừa màu áo tím...


    Chả có gì... sao lòng mình cũng thẹn
    Đến ngượng ngùng bỡ ngỡ: hay là ai?...
    Trăm bức thư lót giấy kẻ dòng đôi
    Mà nét chữ còn run (dù rất nhẹ)


    Tôi đã viết hay chỉ thầm âu yếm kể
    Tôi đã nhìn hay lặng lẽ say sưa?
    Nên đêm vui sao cũng chớm buồn thưa
    Và lo sợ khi lòng mừng quá đỗi...


    Rồi trách móc: trời không gần cho tay với
    Và cả nàng hư quá, sao mà kiêu...
    Nên đến trăm lần: "Nhất định mình chưa yêu"
    Hôm nay nữa...
    nhưng lòng mình sao lạ quá...


    Bài thơ này đã được nhạc sĩ Ngô Thuỵ Miên phổ nhạc thành bài hát cùng tên.

    Nguồn: Thơ Nguyên Sa, Tổ hợp Gió xuất bản, 1971

    Tuổi mười ba
    Tuổi mười ba
    Tuổi mười ba
  3. Tháng sáu trời mưa, trời mưa không ngớt
    Trời không mưa anh cũng lạy trời mưa
    Anh lạy trời mưa phong toả đường về
    Và đêm ơi xin cứ dài vô tận


    Đôi mắt em anh xin đừng lo ngại
    Mười ngón tay đừng tà áo mân mê
    Đừng hỏi anh rằng: có phải đêm đã khuya
    Sao lại sợ đêm khuya, sao lại e trời sáng...


    Hãy dựa tóc vào vai cho thuyền ghé bến
    Hãy nhìn nhau mà sưởi ấm trời mưa
    Hãy gửi cho nhau từng hơi thở mùa thu
    Có gió heo may và nắng vàng rất nhẹ


    Và hãy nói năng những lời vô nghĩa

    Hãy cười bằng mắt, ngủ bằng vai
    Hãy để môi rót rượu vào môi
    Hãy cầm tay bằng ngón tay bấn loạn


    Gió có lạnh hãy cầm tay cho chặt
    Đêm có khuya em hãy ngủ cho ngoan
    Hãy biến cuộc đời thành những tối tân hôn
    Nếu em sợ thời gian dài vô tận


    Tháng sáu trời mưa, em có nghe mưa xuống
    Trời không mưa em có lạy trời mưa?
    Anh vẫn xin mưa phong toả đường về
    Anh vẫn cầu mưa mặc dầu mây ảm đạm


    Da em trắng anh chẳng cần ánh sáng
    Tóc em mềm anh chẳng thiết mùa xuân
    Trên cuộc đời sẽ chẳng có giai nhân
    Vì anh gọi tên em là nhan sắc


    Anh sẽ vuốt tóc em cho đêm khuya tròn giấc
    Anh sẽ nâng tay em cho ngọc sát vào môi
    Anh sẽ nói thầm như gió thoảng trên vai
    Anh sẽ nhớ suốt đời mưa tháng sáu


    Bài thơ này đã được nhạc sĩ Ngô Thuỵ Miên phổ nhạc thành bài hát Tình khúc tháng sáu (năm 1984) và nhạc sĩ Hoàng Thanh Tâm phổ nhạc thành bài hát cùng tên (năm 1987).

    Nguồn: Thơ Nguyên Sa, Tổ hợp Gió xuất bản, 1971

    Tháng sáu trời mưa
    Tháng sáu trời mưa
    Tháng sáu trời mưa
  4. Paris có gì lạ không em?
    Mai anh về em có còn ngoan
    Mùa xuân hoa lá vương đầy ngõ
    Em có tìm anh trong cánh chim


    Paris có gì lạ không em?
    Mai anh về giữa bến sông Seine
    Anh về giữa một giòng sông trắng
    Là áo sương mù hay áo em?


    Em có đứng ở bên bờ sông?
    Làm ơn che khuất nửa vừng trăng
    Anh về có nương theo giòng nước
    Anh sẽ tìm em trong bóng trăng


    Anh sẽ thở trong hơi sương khuya
    Mỗi lần tan một chút suơng sa
    Bao giờ sáng một trời sao sáng
    Là mắt em nhìn trong gió đưa...


    Anh sẽ cầm lấy đôi bàn tay
    Tóc em anh sẽ gọi là mây
    Ngày sau hai đứa mình xa cách
    Anh vẫn được nhìn mây trắng bay


    Anh sẽ chép thơ trên thời gian
    Lời thơ toàn những chuyện hờn ghen
    Vì em hay một vừng trăng sáng
    Đã đắm trong lòng cặp mắt em?


    Anh sẽ đàn những phím tơ trùng
    Anh đàn mà chả có thanh âm
    Chỉ nghe gió thoảng niềm thương nhớ
    Để lúc xa vời đỡ nhớ nhung


    Paris có gì lạ không em?
    Mai anh về mắt vẫn lánh đen
    Vẫn hỏi lòng mình là hương cốm
    Chả biết tay ai làm lá sen?...


    Bài thơ này đã được nhạc sĩ Ngô Thuỵ Miên phổ nhạc thành bài hát cùng tên.

    Paris có gì lạ không em
    Paris có gì lạ không em
    Paris có gì lạ không em
  5. Tôi đã gặp em từ bao giờ
    Kể từ nguyệt bạch xuống đêm khuya
    Kể từ gió thổi trong vừng tóc
    Hay lúc thu về cánh nhạn kia?


    Có phải em mang trên áo bay
    Hai phần gió thổi, một phần mây
    Hay là em gói mây trong áo
    Rồi thở cho làn áo trắng bay?


    Có phải mùa xuân sắp sửa về
    Hay là gió lạnh lúc đêm khuya
    Hay là em chọn sai màu áo
    Để nắng thu vàng giữa lối đi?


    Có phải rằng tôi chưa được quen
    Làm sao buổi sáng đợi chờ em
    Hay từng hơi thở là âm nhạc
    Đàn xuống cung trầm, mắt nhớ thương


    Buổi tối tôi ngồi nghe sao khuya
    Đi về bằng những ngón chân thưa
    Và nghe em ghé vào giấc mộng
    Vành nón nghiêng buồn trong gió đưa


    Tôi không biết rằng lạ hay quen
    Chỉ biết em mang theo nghê thường
    Cho nên cặp mắt mờ hư ảo
    Cả bốn chân trời chỉ có em.


    Nguồn: Thơ Nguyên Sa, Tổ hợp Gió xuất bản, 1971

    Tương tư
    Tương tư
    Tương tư
    Tương tư
  6. Hư ảo nào như hư ảo trăng
    Em đàn cung nguyệt hát cung vân
    Ta về đúng lúc đêm đang tới
    Tìm thấy trong thơ chiếc nguyệt cầm


    Hư ảo nào như hư ảo mây
    Em cười trong nắng, áo trong tay
    Thơ trong tà áo, em trong gió
    Ta nhớ mơ hồ mây trắng bay


    Hư ảo nào như hư ảo em
    Tiếng cười khua động những thân quen
    Đời xưa ta nhớ mây tiền kiếp
    Còn lúc bây giờ ta nhớ em


    Hư ảo nào như hư ảo ta
    Xoè tay năm ngón động âm ba
    Nhìn quanh bất trắc cao thành núi
    Đứng tựa vai làm tri kỷ xưa


    Hư ảo nào như hư ảo trăng
    Trời đưa ta tới chỗ em nằm
    Em như huyền hoặc, đời như mộng
    Ta ngả lưng làm một giấc trăng.


    Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phạm Anh Dũng phổ nhạc thành bài hát cùng tên.

    Hư ảo trăng
    Hư ảo trăng
    Hư ảo trăng
  7. Có gì đâu em: có một đoàn người
    Có một đoàn người góp sức góp vai
    Cùng rủ nhau về góp một thành hai
    Những bước chân góp đi làm đến!
    Họ không dại khờ: góp trăng làm nến!
    Chỉ những miệng cười góp lạ thành quen
    Góp những giọng hò làm trống ngũ liên
    Góp những bàn tay dựng thành đại hội
    Cánh tay chắp cánh tay cho dài thêm nửa với
    Gạo quanh nồi góp lại bữa cơm chung
    Họ cùng đi cùng góp tháng, góp năm...
    Để sáng ngày mai làm sông làm biển


    Có gì đâu, có một đoàn người
    Bên bờ Cửu Long gõ nhịp
    Cả giòng sông gõ nhịp vịn bờ sông
    Họ rủ nhau về sương gió vui chung
    Dù có phút nước mắt chạy quanh
    Hay miệng cười hớn hở
    Vẫn bát gạo Hậu Giang, vẫn nụ cười huynh đệ
    Mắt nghẹn ngào sáng tỏ nắng phương Nam
    Màu nắng vàng không màu nhiệm hào quang
    Nhưng dù má bừng lửa cháy
    Trán đổ mồ hôi
    Họ cùng không đóng cửa mừng vui
    Những bàn tay ngượng ngập díu môi cười
    Không phải khóc
    Một đời người tầm gửi
    Nhớ không em?


    Nhớ không em
    Họ gặp nhau
    Chờ nhau
    Đón nhau
    Như sông Cửu Long
    Về lòng biển cả
    Hội lòng người như nước nguồn xối xả
    Mưa trường thiên chảy ứ trào thơ
    Mưa đời người trôi cả nghĩa bơ vơ
    Để lòng chúng mình
    Và mạch máu Đồng Nai
    Đập cùng một nhịp


    Anh biết rằng:
    Có người khóc vì mừng vui ước hẹn
    Có người cười vì tủi cực phôi pha
    Anh biết nói làm sao
    Nhưng chắc chắn ngàn thu ly rượu quan hà
    Sẽ phải chua men vì thiếu người sưởi lạnh
    Anh biết nói làm sao
    Khi họ gặp nhau (anh đã bảo em)
    Như sông Cửu Long
    Về lòng biển cả
    Vẫn tiếng sóng về nước chảy triền miên
    Vẫn Cửu Long giang mở chín lần cửa rộng
    Giòng sông dài dữ dội bản trường ca...
    Phải, giòng sông dài dữ dội bản trường ca
    Nên sông đã về làm tràn đầy mắt biển
    Sông đã về rửa trắng lòng anh
    Đợi từ chín kiếp giao thừa
    Đến sáng hôm nay mới được hát giữa giòng sông
    Đến sáng hôm nay mới được hát giữa ngày mùng một Tết...


    Nguồn: Thơ Nguyên Sa, Tổ hợp Gió xuất bản, 1971

    Bài hát Cửu Long
    Bài hát Cửu Long
    Bài hát Cửu Long
    Bài hát Cửu Long
  8. Anh làm một bài thơ ngắn
    Riêng cho em
    Để xóa một câu chuyện tầm thường:
    Những đời người đã cũ!


    Vì tất cả những gì nguyên lành
    Đều xây trên một chút gì đổ vỡ


    Nên anh chỉ bảo em:
    Những câu hỏi
    Tất cả tại sao
    Vẫn có một vì sao lòng mình không đến được


    Và những câu hỏi
    Tất cả tại ai
    Vẫn chỉ có nghĩa là tan vỡ!...


    Nên anh chỉ làm bài thơ rất ngắn
    Bài thơ rất nhỏ
    Của đôi mắt khẩn cầu:
    Em đừng rút bàn tay em
    Ra khỏi bàn tay anh
    Như người ta rót hết nước chè
    Để lại chiếc ấm không trong một lần ấm rỏ!


    Dù quanh chúng mình chỉ là những hàng rào đố kỵ
    Giữa một đêm không trăng
    Giữa một lòng chiều không đáy
    Em đừng khóc làm gì
    Cho nước mắt vu vơ
    Dù đôi tay buông xuống
    Chúng mình vẫn tin tưởng
    Chúng mình vẫn say sưa
    Chúng mình vẫn nhìn vào mắt nhau
    Để mở một chân trời rất rộng...


    Nguồn: Thơ Nguyên Sa, Tổ hợp Gió xuất bản, 1971

    Bài thơ ngắn
    Bài thơ ngắn
    Bài thơ ngắn
    Bài thơ ngắn
  9. Trang sức bằng nụ cười phì nhiêu
    Nhẩy bằng chân chim trên giòng suối cạn

    Ấy là em trên đường đi buổi sáng
    Trăng ở trên môi và gió ở trong hồn

    Mái tóc mười lăm trên lá tung tăng
    Em ném vào phố phường niềm vui rừng núi

    Vẽ lên chiếc xe sơn xanh dáng thuyền trẩy hội
    Cho những vườn hoa cần đôi mắt bình yên

    Gửi những cung đàn tiếng guốc khua vang
    Hẹn đám mây xanh vịn cánh tay tuổi trẻ

    Khoác giọng nói tin yêu vào hồn anh đóng cửa
    Với biển là tay và sóng cũng là tay

    Để anh trở thành hải đảo bị bao vây
    Để đáy mắt san hô thèm nước ngọt

    Như con dế mèn cánh đau vào buổi sáng
    Nhìn theo em uống từng giọt sương hoa

    Anh chợt nghe mạch đất đưới chân đi
    Anh chợt nhớ trong hồn đôi cánh trắng

    Nguồn: Thơ Nguyên Sa, Tổ hợp Gió xuất bản, 1971

    Buổi sáng học trò
    Buổi sáng học trò
    Buổi sáng học trò
    Buổi sáng học trò
  10. Em mang dù Nhật, hài Xiêm,
    Em về anh nhớ một con cá vàng.
    Cá trên mình vẽ áo nàng,
    Áo trong giấc mộng em còn trong thơ.
    Mùa sen em hẹn em qua,
    Anh ngồi trên cỏ đã phơ phất tình...

    Cá vàng
    Cá vàng
    Cá vàng
    Cá vàng



Công Ty cổ Phần Toplist
Địa chỉ: Tầng 3-4, Tòa nhà Việt Tower, số 01 Phố Thái Hà, Phường Trung Liệt, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội
Điện thoại: 0369132468 - Mã số thuế: 0108747679
Giấy phép mạng xã hội số 370/GP-BTTTT do Bộ Thông tin Truyền thông cấp ngày 09/09/2019
Chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Duy Ngân
Chính sách bảo mật / Điều khoản sử dụng | Privacy Policy